C14

Created Diff never expires
96 removals
Words removed142
Total words775
Words removed (%)18.32
48 lines
95 additions
Words added147
Total words780
Words added (%)18.85
47 lines
Phía Natsuki
Góc nhìn của Natsuki
Sau khi Yuuki-kun và Ishizaki-kun đi mua sắm, ba người chúng tôi ở lại quyết định học một chút, vì chúng tôi chẳng có việc gì cụ thể để làm.
Sau khi Yuuki-kun và Ishizaki-kun đi mua sắm, ba người chúng tôi ở lại quyết định học một chút, vì chúng tôi chẳng có việc gì cụ thể để làm.
"thở dài-. Tôi không thể làm nữa. Tôi không muốn làm."
"Haizz-. Em không thể làm nữa. Em không muốn làm."
Segawa-san nói trong khi làm bài tập toán của mình.
Segawa-san nói trong khi làm bài tập toán của mình.
Mới chỉ là câu hỏi đầu tiên, không phải là quá sớm sao?
Mới chỉ là câu hỏi đầu tiên, không phải là quá sớm sao?
"Chúng ta hãy học chăm chỉ hơn một chút. Ngay cả khi chúng ta không làm bây giờ, chúng ta vẫn phải làm vào cuối cùng."
"Chúng ta hãy học chăm chỉ hơn một chút. Ngay cả khi chúng ta không làm bây giờ, chúng ta vẫn phải làm vào cuối cùng."
"Nếu có điều gì bạn không hiểu, tôi sẽ dạy bạn."
"Nếu có điều gì em không hiểu, chị sẽ dạy em."
"…..Tôi không hiểu gì cả."
"…..Em không hiểu gì cả."
"…Được rồi, chúng ta hãy cố gắng hơn một chút, được chứ? Đúng không?
"…Được rồi, chúng ta hãy cố gắng hơn một chút, được chứ? Đúng không?"
"Được rồi..."
"Được rồi..."
Đúng là ấy ghét điều đó, nhưng cô ấy có vẻ rất giỏi trong việc hiểu bài. ấy có thể giải quyết hầu hết các bài toán chỉ với một vài gợi ý và hướng dẫn về cách làm bài tập.
Đúng là em ấy ghét điều đó, nhưng nhỏ có vẻ rất giỏi trong việc hiểu bài. Em ấy có thể giải quyết hầu hết các bài toán chỉ với một vài gợi ý và hướng dẫn về cách làm bài tập.
“Senpai, các anh dạy giỏi quá! Thầy giáo toán lớp em chán lắm. Đó là lý do tại sao em lúc nào cũng ngủ gật…”
“Senpai, các chị dạy giỏi quá! Thầy giáo dạy toán trong lớp em chán lắm. Đó là lý do tại sao em lúc nào cũng ngủ gật…”
“Ah…. Em biết đó là ai rồi. Thầy ấy là thầy của em hồi em còn là sinh viên năm nhất, và lúc đó, một nửa lớp đang ngủ hoặc gần ngủ.”
“À…. Bằng cách nào đó, chị biết đó là ai. Thầy ấy là thầy của chị hồi chị còn là sinh viên năm nhất, và lúc đó, một nửa lớp đã ngủ hoặc gần như ngủ gật.”
Em không biết có một thầy giáo như vậy. Không biết thầy ấy có tiếp tục dạy trong tình trạng đó không…. Em mừng là mình không gặp thầy ấy.
Tôi không biết có một thầy giáo như vậy. Không biết thầy ấy có tiếp tục dạy trong trạng thái đó không…. Tôi mừng là mình không gặp thầy ấy.
Khoảng 30 phút sau, thầy Segawa nói thế này.
Khoảng 30 phút sau, Segawa-san nói thế này.
“Um, senpai, các anhthích ai không?”
“Ừm, senpai, các chịai thích không?”
Ờ, đây có phải là cái mà các anh gọi là tán gẫu của con gái không? Em chưa từng làm chuyện này bao giờ, nên em rất mong chờ.
Ờ, đây có phải là cái mà mọi người gọi là chuyện phiếm giữa các cô gái không? Mình chưa từng làm chuyện này bao giờ, nên tôi rất mong chờ.
“Em có.”
“Chị có.”
“Ờ-! Anhthích ai không? Em có thể hỏi là ai không? … Mặc dù em không biết đó là ai.”
“Ờ-! Chịngười mà mình thích sao? Em có thể hỏi đó là ai không? … Mặc dù em không biết là ai.”
“Không, anh chắc chắn biết. Bởi vì đó là Yuuki.”
“Không, em chắc chắn biết. Bởi vì đó là Yuuki.”
“…..Ờ? Tôi có lẽ không nên nói điều này, nhưng hai người có quan hệ huyết thống, đúng không?”
“….. Ờ? Có lẽ em không nên nói điều này, nhưng hai người có quan hệ huyết thống, đúng không?”
Đúng vậy, đúng vậy. Ý cô ấy là như một gia đình?
Đúng vậy, đúng vậy. Ý cô ấy là như một gia đình à?
“Ồ, tôi không nói với anh. Yuuki và tôianh em cùng cha khác mẹ. Tôi mới phát hiện ra điều đó gần đây thôi.”
“Ồ, chị không nói với em. Yuuki và chịchị em kế. Chị mới phát hiện ra điều đó gần đây.”
[[…..Eh !?]]
[[….. Hả !?]]
“Shiori senpai, ý anh là, anh thích Yuuki-kun như người khác giới?”
“Shiori-senpai, nghĩa là, chị thích Yuuki-kun như người khác giới?”
“Đúng vậy. Chúng tôi tắm chung, và gần đây chúng tôi ngủ chung.”
“Phải. Bọn chị tắm chung, và gần đây còn ngủ chung.”
“Ồ, anh thậm chí còn không ra ngoài. …. Có bình thường không khi hai anh là anh trai và em gái? Không, đợi đã, hai anh đã học trung học rồi, nên hơi kỳ lạ một chút.”
“Ồ, chị thậm chí còn không ra ngoài. …. Có bình thường không khi hai người là anh em ruột? Không, đợi đã, hai người đã học trung học rồi, nên hơi kỳ lạ một chút.”
Không đời nào. Hai anh không phải là gia đình? Hơn nữa, họ đang tắm chung.
Không đời nào. Bọn họ không phải là gia đình sao? Hơn nữa, họ tắm cùng nhau.
……
“Còn em thì sao, Segawa-san? Em có thích ai không?”
“Còn anh thì sao, Segawa-san? Anh có thích ai không?”
“Có! Cậu ấy là Shota, người ở đây với chúng ta hôm nay, nhưng lúc đầu em chỉ nghĩ cậu ấy đẹp trai nhưng hơi u ám. Nhưng khi em bắt đầu nói chuyện với cậu ấy thông qua Yuuki, cậu ấy dễ nói chuyện một cách đáng ngạc nhiên và ấn tượng của em về cậu ấy đã thay đổi.
“Đúng vậy! Cậu ấy là Shota, người ở cùng chúng ta hôm nay, nhưng lúc đầu tôi chỉ nghĩ cậu ấy đẹp trai nhưng hơi u ám. Nhưng một khi tôi bắt đầu nói chuyện với anh ấy thông qua Yuuki, anh ấy dễ nói chuyện một cách đáng ngạc nhiên và ấn tượng của tôi về anh ấy đã thay đổi.
…. Sau đó, em bắt đầu dõi theo Shota bằng đôi mắt của mình. Khi em nhận ra điều đó, em đã yêu cậu ấy.”
…. Sau đó, tôi bắt đầu dõi theo Shota bằng mắt mình. Khi tôi nhận ra điều đó, tôi đã yêu anh ấy.”
“Chị hiểu rồi. Cậu bé đó u ám. Chị không thấy như vậy từ những gì tôi thấy hôm nay.”
“Tôi hiểu rồi. Cậu bé đó thật u ám. Tôi không thấy như vậy từ những gì tôi thấy hôm nay.”
“Em nghĩ có lẽ cậu ấy đã khá hơn một chút khi ở bên Yuuki. Nhờ Yuuki, giờ em đã hòa hợp với Shota, vì vậy em khá biết ơn cậu ấy.”
“Tôi nghĩ có lẽ anh ấy đã khá hơn một chút khi ở bên Yuuki. Nhờ Yuuki, giờ tôi đã hòa hợp với Shota, vì vậy tôi khá biết ơn anh ấy.”
Yuuki-kun, em vẫn tuyệt vời. Điều này có thể không quan trọng lắm, nhưng…
Yuuki kun, cậu vẫn tuyệt vời. Điều này có thể không quan trọng lắm, nhưng…
Ờ, cái gì cơ? Tại sao hai người lại nhìn tôi?
Ể, sao thế? Sao hai người lại nhìn tôi thế?
“… Vậy cuối cùng, chị có thích ai không, Natsuki?”
“… Vậy cuối cùng, cậu có thích ai không, Natsuki?”
“K-không, không, nhưng chị không biết!?”
“K-không, không, nhưng tôi không thích!?”
“Em hiểu rồi, tệ quá.”
“Tôi hiểu rồi, tệ quá.”
Tôi nên làm gì đây? Tôi phủ nhận ngay lập tức.
Tôi nên làm gì đây? Tôi ngay lập tức phủ nhận.
……Hai người họ đang cười toe toét với tôi. Tôi tự hỏi có chuyện gì vậy.
……Hai người họ đang cười khúc khích với tôi. Tôi tự hỏi có chuyện gì vậy.
Không đời nào tôi có thể nói được. Bởi vì người tôi yêu là…
Tôi không thể nói được. Bởi vì người tôi yêu là…
[[Em đã trở lại-]]
[[Tôi đã trở lại-]]
Có vẻ như họ đã trở lại.
Có vẻ như họ đã trở lại.
Đúng như dự đoán, chúng tôi ngừng nói về chuyện đó và giả vờ đang học.
Đúng như dự đoán, chúng tôi ngừng nói về chuyện đó và giả vờ đang học.
Sau đó, Shiori senpai thì thầm,
Sau đó, Shiori-senpai thì thầm,
“Mọi người, hãy cố gắng hết sức nhé.”
“Mọi người, hãy cố gắng hết sức nhé.”
Tôi tự hỏi tại sao ấy lại nói [mọi người], nhưng khi Yuuki-kun và những người khác bước vào, tôi đã ngừng nghĩ về chuyện đó.
Tôi tự hỏi tại sao chị ấy lại nói [mọi người], nhưng khi Yuuki kun và những người khác bước vào, tôi đã ngừng nghĩ về điều đó.